TRUYỆN NGÔI NHÀ CỦA ONG MẬT
Thơm quá, ngọt quá , thích quá, tuyệt quá. Ong mật đang bay tung tăng giữa vườn hoa muôn sắc màu
– A, đúng rồi, mình sẽ làm một ngôi nhà ở đây Chắc sẽ đẹp và thơm lắm (Ông mật nghĩ bụng)
– Ong mật đang làm gì ở đây thế nhỉ? ong vò vẽ băn khoăn
Sắp xong rồi, mình sẽ có một ngôi nhà ngọt ngào lắm đây. Ong mật khoái chí Bay tới bay lui lấy mật
Nhưng ong mật lại chẳng hề thấy mệt, Chỉ cần nghĩ đến kết quả Có một ngôi nhà thật đẹp là ông mật lại hăng hái làm tiếp . Thoáng một lúc, ong mật đã xây gần xong ngôi nhà của mình.
– Ôi xong rồi, à mà quên mất còn thiếu 1cái cửa nữa nhỉ. Mình phải đi kiếm một chiếc lá thật là đẹp và thật chắc chắn mới được.
– Chào bạn ong mật, bạn đang xây nhà đấy à
– Ngôi nhà của bạn trông đẹp quá, ước gì tôi cũng có một ngôi nhà như của bạn thì thích nhỉ.
– Cảm ơn bạn ong vò vẽ nhé, vườn hoa ở đây thơm lắm, bạn cũng nên xây một ngôi nhà đi.
– Vậy à, làm nhà ư, làm nhà vừa mệt mỏi lại vừa tốn thời gian lắm (Ong vò vẻ tự suy nghĩ trong đầu)
– Mà bạn cứ ở đây chơi nhé! Mình đi kiếm một chiếc lá thật xinh đẹp về làm cửa đã. Lát nữa sẽ về ngay
– Bạn cứ đi đi, mình ở đây một mình không sao đâu.
Ong vò vẻ nằm trên giường của ong mật. Vừa ngắm nghía ngôi nhà, vừa thơm, vừa đẹp của ong mật
– Ngôi nhà này trông đẹp quá nhỉ (ong vò vẽ đăm chiêu suy nghĩ)
Một lúc sau, ong mật đi kiếm lá trở về với vẻ mặt hớn hở, vui mừng cảm ơn ong vò vẽ
– Mình về rồi đây, cảm ơn bạn đã trông nhà hộ mình nhé! Nếu không có bạn, mình chả biết nhờ ai cả
– Gì kia, ai trông nhà hộ bạn, đây là nhà của mình chứ. Ông vò vẻ trả lời rất nghiềm túc
– Cái gì? Bạn có nhầm lẫn gì à? Vừa nãy mình còn nói chuyện mà, Sao nhà của mình lại thành nhà của bạn được chứ.
Ong mật vô cùng bất ngờ trước câu trả lời của ông vò vẽ.
– Có ai làm chứng đây là nhà của bạn không? Mình vất vả lắm mới làm xong ngôi nhà thơm mát này, Lại đang ở trong nhà, Thế mà bạn định cướp trắng trợn nhà của mình sao
– Mình… rõ ràng là…Ong mật khóc tức tưởi
Nghe có tiếng khóc, bác ong bắp cày và chị bướm bay lại hỏi
– Ở đây có chuyện gì mà ầm ĩ vậy? ong mật khóc nức nở.
– Ong mật khóc, bác ong bắp cày ơi
– Cháu vất vả lắm mới làm được ngôi nhà này, vừa đi ra ngoài này một tẹo về. Thì.. thì.. ong vò vẽ tranh mất nhà của cháu
– Cái gì? Rõ ràng đây là nhà của tôi bạn từ đâu đến lại bảo là nhà của mình
Ông vò vẻ vẫn kiên quyết khẳng định đây là nhà của mình
Tôi, tôi, tôi đâu có?
– Được rồi, ta hiểu rồi, ong mật đừng khóc nữa. ta có ý kiến thế này, cả ong mật và ong vò vẽ có mùi vị mật làm ra sẽ khác nhau. Chi bằng cả hai hãy thử, mỗi người làm thử một ngôi nhà khác. Dựa vào hương vị mật ong, ắt sẽ tìm ra ngay
– Ai thực sự là chủ nhân của ngôi nhà này
– Đúng đấy, thế là phát hiện ra ngay, ai là kẻ dối trá
Chị bướm đứng bên cạnh cũng đồng tình với ý kiến của bác ong bắp cày
– Dạ, cháu đồng ý. ong mật đồng ý ngay
– Nhưng…ong vò vẽ lúng túng đáp.
– Do mình làm thật thì có gì mà phải sợ, sao ong vò vẽ không dám à. Chị bướm nghi ngờ
Thế là rõ, ai là chủ ngôi nhà này thật sự rồi nhé
– Ong vò vẽ hành động của cháu hôm nay là rất xấu, đừng nghĩ không ai biết thì có thể làm bừa được nhé.
Trên đời này không có gì tự dưng mà có, Phải biết chăm chỉ lao động thì mới mong có được thành quả.
Bác ong bắp cày cẩn thận dặn dò ong vò vẽ.
– Dạ cháu xin lỗi, xin lỗi ong mật. Cháu biết lỗi rồi ạ